“Nếu coi động vật là những đứa trẻ thì động vật hoang dã quả thật là những đứa trẻ kém may mắn và chịu nhiều thiệt thòi, nên chúng cần được quan tâm đặc biệt hơn”. Với tình yêu như vậy dành cho động vật hoang dã, Đỗ Mỹ Linh – một nhà thiết kế đồ họa trẻ đã dùng tranh để truyền đi những xúc cảm đầy nhân văn về tình thương và ý thức bảo vệ động vật.
Nơi tình yêu động vật được chắp cánh
Năm 2016, sau khi tốt nghiệp đại học, Đỗ Mỹ Linh (nghệ danh là Đinh Kiều Dương) bén duyên với ngành bảo tồn từ công việc thiết kế đồ họa tại một tổ chức phi chính phủ về bảo tồn động vật hoang dã. Chính tại đây, tình yêu động vật trong cô như được nhân lên và thúc giục biến thành hành động thực tế hơn.
“Lúc đó, em chỉ nghĩ rằng, cơ duyên đã khiến mình trở thành một phần của cộng đồng những người bảo tồn động vật hoang dã, thì mình nên làm gì đó thực sự thiết thực và có ích. Các hoạt động về bảo tồn động vật hoang dã của em bắt đầu từ đây… ”, Linh chia sẻ.
Từ tình yêu biến thành hành động
Một lần xem đoạn clip ngắn của Hãng Thông tấn AJ+ phát nhân Ngày Voi thế giới, kể về việc Thái Lan làm du lịch với voi như thế nào, Linh như cảm nhận được nỗi đau của voi, sự khổ sở của voi, Linh đã rất sốc. Và cô còn buồn hơn khi biết rằng, ngành du lịch voi tương tự cũng tồn tại ở Việt Nam. Như một thứ bản năng, Linh đem nỗi đau của voi tâm tình cùng bạn bè khắp nơi để kiếm tìm sự sẻ chia cũng như mong muốn có ai đó biết đến việc này và sẽ giúp những chú voi kia.
Sau đó, Linh quyết định “vẽ” lại câu chuyện ấy với những lời chú thích bằng tiếng Việt, sau đó đăng lên mạng xã hội Facebook với mong muốn, có nhiều người Việt Nam hơn sẽ đọc và hiểu được câu chuyện này và cảm nhận được nỗi đau của voi mà cô truyền tải qua tranh.
Bất ngờ đã đến với Mỹ Linh khi chỉ qua 1 đêm, câu chuyện bằng tranh của cô đã nhận được số like bằng 3 chữ số. Linh chợt nhận ra rằng, còn rất nhiều người khác cũng quan tâm đến động vật và mong muốn bảo vệ chúng như cô. Và cô quyết tâm vẽ tranh để hành động vì động vật hoang dã từ đấy.
Tranh là cách mềm mại nhất để kể chuyện
Với Linh, tranh ảnh là cách mềm mại nhất để kể chuyện, người đọc có thể tùy ý ở lại nghiền ngẫm trên từng bức tranh con chữ, mà không bị kéo ào đi như khi xem video. Chính bởi vậy, cô gái 9X ấy đã lựa chọn môn nghệ thuật truyền thống là vẽ để kể câu chuyện về động vật.
Trong từng bức tranh của mình, Linh luôn cố gắng biến những điều khó hiểu trở thành những thứ dễ cảm nhận, để mọi đối tượng khán giả, không giới hạn lứa tuổi, thậm chí cả người già hiểu và cảm được điều cô gửi gắm qua tranh.
Niềm vui từ những câu chuyện được đón nhận
Cho đến nay, Linh đã cho ra mắt 7 tác phẩm (1 clip hoạt hình ngắn và 6 bộ truyện), trong đó có 3 bộ đặc biệt thu hút được sự quan tâm của độc giả. Đó là bộ truyện “Con voi”, “Con rùa thứ hai” và “Con Cu li”.
Mỗi bộ truyện là một câu chuyện đầy thú vị và xúc động về một loài vật đáng được trân trọng và bảo vệ. Mỗi tác phẩm của Linh đều nhận được sự tham vấn của các chuyên gia hay tổ chức liên quan, bởi vậy tranh của cô có tính khoa học, tính chính xác bên cạnh giá trị xúc cảm.
Trong sự nghiệp sáng tác của mình, có những niềm vui đến với Linh thật bất ngờ, như phần thưởng cho bao nỗ lực của cô. Câu chuyện liên quan tới bộ truyện “Con rùa thứ hai” là một niềm vui như vậy. Không lâu sau khi đăng tải lên mạng xã hội, thì một vài sự kiện liên quan đến loài rùa biển đã xảy ra ngoài cuộc sống. Nhờ đó, bộ truyện của cô liên tục được quan tâm và chia sẻ trên rất nhiều mạng xã hội khác nhau, với lượt like, share và repost tăng cao. Dù không đem lại lợi ích kinh tế nào, nhưng kết quả này thực sự là động lực để Linh nỗ lực hơn nữa trên con đường mình đã chọn.
Những bức tranh, câu chuyện của Linh thậm chí đã được nhiều tổ chức, cá nhân sử dụng để tuyên truyền và nâng cao nhận thức về bảo vệ động vật hoang dã. Như bộ “Con rùa thứ hai” đã được Nhóm tình nguyện IUCN về rùa biển sử dụng và tổ chức thành một buổi triển lãm mang tên “Ngày hội rùa biển”, nhằm tuyên truyền về tầm quan trọng trong việc bảo tồn loài rùa biển.
Một niềm vui bất ngờ khác đến từ bộ truyện “Con voi”. Sau khi ra mắt khoảng 6 tháng, một nhóm các nhà bảo tồn voi đã đến nhà đề nghị cô hợp tác tuyên truyền. Chính nhờ họ, và một phần nhờ giá trị truyền tải qua câu chuyện tranh của Linh, mô hình du lịch voi ở vườn quốc gia Yok Don đã thay đổi. Những chú voi trước kia phải chịu đau đớn để làm phương tiện đi lại cho khách du lịch thì nay được thả về tự nhiên, và du khách sẽ theo chân chúng để thực sự được nhìn ngắm một con voi tự do sống và nô đùa với đồng loại trong tự nhiên trông như thế nào.
Linh dự định tương lai sẽ phát triển những nội dung về phúc lợi động vật, bao gồm cả động vật nuôi, chứ không dừng lại ở động vật hoang dã. Những dự án đầy nhiệt huyết đang ủ đầy trong trái tim ngập tràn tình yêu động vật của cô gái trẻ. Con đường mà Linh đã đi, đang đi và sẽ đi có thể sẽ gặp khó khăn, nhưng chắc rằng niềm vui luôn song hành cùng cô, bởi con đường ấy dẫn đến một thế giới ngập tràn tình yêu giữa con người và động vật.
– Năm 2019, với sự tài trợ của trường FPT Arena Multimeida, Linh tổ chức triển lãm tranh đầu tiên mang tên “Chuyện của Hậu”. Chương trình thu hút sự tham gia và quan tâm của rất nhiều người. – Mới đây, Linh tham gia cuộc thi vẽ tranh mang tên Hanoi Rethink do Tired City tổ chức với tác phẩm “Nếu tôi là đại gia tôi sẽ xây Công viên CHÓ”. Tuy không đạt giải, nhưng tham dự cuộc thi cũng là cách để cô đưa câu chuyện của mình đến với đông đảo công chúng. |