Mới bước vào đầu mùa khô, nhưng tỉnh An Giang đã có hơn 7.000ha rừng đối mặt nguy cơ cháy, chiếm 43,02% tổng diện tích rừng của tỉnh. Trong đó, huyện Tịnh Biên là địa phương có diện tích rừng nguy cơ cháy cao nhất với hơn 2.900ha, tiếp đến là huyện Tri Tôn với hơn 1.800ha.
Được biết, tỉnh An Giang có tổng diện tích rừng gần 16.900ha, gồm vùng đồi núi và đồng bằng phân bố ở các huyện, thành phố như: Châu Đốc, Tịnh Biên, Tri Tôn và Thoại Sơn.
Thông thường, nguy cơ cháy rừng diễn ra từ tháng 1 đến tháng 5 hàng năm. Nhưng khác với một số địa phương ở Đồng bằng sông Cửu Long, rừng ở An Giang, nhất là khu vực đồi núi, khi xảy ra cháy rất khó chữa do thiếu nước, lớp thực bì dưới tán rừng khô kiệt…
Hành vi sử dụng lửa là nguyên nhân chủ yếu gây ra cháy rừng ở An Giang rất cao. Bên cạnh nguy cơ đến từ người dân tại chỗ với các hoạt động đốt cỏ, rơm rạ để làm ruộng, rẫy, vứt tàn thuốc, săn mật ong… rừng ở An Giang còn đón nhận nguy cơ đến từ khách hành hương thông qua các hình thức đốt nhang, đốt giấy vàng mã tại các cơ sở tâm linh khu vực đồi núi…
Trong khi đó, nhiều địa phương cùng tồn tại 2 loại hình rừng. Điển hình như huyện Tịnh Biên – địa phương được xác định có khu vực trọng điểm cháy rừng đứng đầu tỉnh với diện tích 2.912ha thì diện tích rừng đồi núi hơn 1.900ha và diện tích rừng đồng bằng cũng hơn 1.000ha.
Vì vậy, để chủ động phòng cháy rừng, An Giang ưu tiên phương án phòng chống từ xa. Theo đó, bên cạnh việc tăng cường tuần tra, các đơn vị chức năng vận động và phối hợp các chủ rừng, người nhận giao khoán rừng triển khai phát dọn cỏ, chặt dây leo, cây bụi, đôn đốc các hộ nhận giao khoán rừng thực hiện đường băng trắng quanh lô rừng… Đồng thời, các đơn vị chức năng phát động việc dọn đường băng cản lửa các vùng trọng điểm cháy. Ngoài ra, các đơn vị cũng thường xuyên kiểm tra lượng nước ở các hồ, bồn nước hiện có…
Được biết, năm 2020, toàn tỉnh An Giang xảy ra 13 vụ cháy rừng với diện tích gần 11ha, chủ yếu ở hai huyện biên giới là Tịnh Biên và Tri Tôn.