ThienNhien.Net — Các nhà nghiên cứu đã tìm ra một mối liên hệ giữa sự đa dạng trong trồng trọt và mức ô nhiễm mà chúng gây ra cho sông hồ. Trong một bài báo đăng trên tờ Frontiers in Ecology and the Environment (Những ranh giới trong sinh thái và môi trường), các nhà sinh thái học đã chỉ ra rằng khi tính đa dạng sinh học của các vụ mùa cao, ni-tơ ít hòa tan vào các lưu vực sông hồ.
Ni-tơ từ phân bón nông nghiệp qua đất ngấm vào mạch nước ngầm và từ đó chảy vào sông hồ làm tăng lượng ni-tơ-rat hòa tan trong nước. Quá nhiều ni-tơ-rat trong nước sẽ dẫn đến sự phát triển quá mức của tảo, gây ra hiện tượng phú dưỡng. Tảo hấp thu hầu hết lượng ôxi trong nước, khi chết hàng loạt biến sông, hồ thành những “vùng chết” không thể duy trì được sự sống.
Nhà nghiên cứu Whitney Broussard, Đại học Louisiana tại Lafayette và R. Eugene Turner thuộc Đại học bang Louisiana tại Baton Rouge đã thu thập dữ liệu về các hệ thống sông hồ lớn nhỏ từ lưu vực sông Illinois Cache (1000 km2) đến lưu vực sông Mississippi (hơn 2500 km2) trong 100 năm qua. Họ đã so sánh những dữ liệu này với thực tế sử dụng đất từ đầu những năm 1900.
Kết quả cho thấy từ đầu thế kỷ trước đến nay, diện tích trung bình của các trang trại tại Mỹ đã tăng gấp đôi song số lượng thì lại giảm khoảng 2/3. Broussard còn cho biết việc thay thế sử dụng sức động vật và máy cày đơn giản bằng máy móc hiện đại không chỉ thay đổi tập quán sản xuất mà còn tạo ra những hệ luỵ môi trường. Theo ông: “Hoạt động sản xuất nông nghiệp của chúng ta luôn luôn tác động đến chất lượng nước, nhưng trong vòng một thế kỷ qua sự cơ giới hóa nông nghiệp và việc sử dụng quá nhiều phân bón đã gây ra hậu quả nghiêm trọng hơn: tỷ lệ ni-tơ trong nước rất cao.”
Những trang trại hiện đại đang có xu hướng trồng ít loại cây hơn và sự giảm đa dạng sinh học này có thể ảnh hưởng tiêu cực đến hệ thống sông ngòi. Theo nghiên cứu, trong một khu vực nhất định, sự đa dạng sinh học trong trồng trọt cao hơn sẽ dẫn đến ni-tơ hòa tan trong nước ít hơn.
Kết quả nghiên cứu cho thấy từ năm 1906, nồng độ ni-tơ trong nước trung bình đã tăng 3 lần trên toàn bộ nước Mỹ và 10 lần ở các con sông thuộc các bang Iowa, Des Moines và Minnesota, những vùng canh tác nông nghiệp lớn.
Tuy nhiên, tại những nơi không có hoặc rất ít các hoạt động trồng trọt, các nhà nghiên cứu cho biết không có sự thay đổi rõ rệt về nồng độ ni-tơ hòa tan từ đầu những năm 1900 đến nay. Theo Broussard, điều này cho thấy có thể cải thiện sự ô nhiễm nước do ni-tơ bằng những chính sách khuyến khích, ưu đãi để người nông dân trồng luân canh nhiều hơn, giảm diện tích các thửa ruộng, tăng các bờ bao quanh và kích thước của những vùng đệm, đồng thời kết hợp trồng thêm các loại cỏ bản địa hàng năm trong trang trại và giữa các cánh đồng.