ThienNhien.Net- Mới đây, tại Hội nghị Bộ trưởng tài chính các nước G7 ở Washington (Mỹ) ngày 12/02/2009, Ngân hàng Thế giới (WB) đã đưa ra một Báo cáo Chính sách liên quan đến khủng hoảng kinh tế. Báo cáo cho biết, khủng hoảng kinh tế toàn cầu đang đe dọa đến việc thực hiện các mục tiêu xóa đói giảm nghèo và theo đó, người nghèo ngày càng chịu nhiều rủi ro.
Số liệu dự đoán năm 2009 cho thấy, tăng trưởng kinh tế chậm sẽ làm khoảng 46 triệu người không thoát được nghèo (ở mức 1,25 đô la/ngày). Và khoảng 53 triệu người khác sẽ vẫn nằm dưới mức 2 đô la/ngày. Đó là không nói đến khoảng 130 – 155 triệu người vừa tái nghèo do cuộc khủng hoảng lương thực và năng lượng vừa qua.
Trong Báo cáo chính sách cho hội nghị Bộ trưởng Tài chính G7, Ngân hàng Thế giới cho rằng, khoảng 40 trong số 107 nước đang phát triển có nguy cơ bị ảnh hưởng cao và các nước còn lại có khả năng bị ảnh hưởng trung bình. Chỉ có 10% các nước bị ảnh hưởng nhẹ.
Báo cáo này cũng cho thấy nguy cơ không hoàn thành các Mục tiêu thiên niên kỷ của Liên Hiệp Quốc, trong đó có mục tiêu giảm nghèo cụ thể cho năm 2015. Báo cáo mới cho thấy tăng trưởng chậm cũng làm tăng tỉ lệ tử vong trẻ sơ sinh, với khoảng từ 1,4 cho đến 2,8 triệu trẻ sơ sinh có thể tử vong trong khoảng từ nay đến năm 2015, nếu khủng hoảng này còn tiếp diễn.
“Cuộc khủng hoảng kinh tế có thể sẽ biến thành cuộc khủng hoảng nhân đạo tại nhiều nước nếu không có các biện pháp bảo vệ người nghèo. Trong khi toàn thế giới chỉ chú ý đến các gói kích thích tăng trưởng kinh tế, chúng ta không nên quên là người nghèo ở các nước đang phát triển còn rủi ro hơn nếu kinh tế ở các nước đó đi xuống. Cuộc khủng hoảng này đòi hỏi phải có những giải pháp toàn cầu. Cần phải chú ý cả những nhu cầu của người nghèo ở các nước đang phát triển nữa.” – Ông Zoellick, Chủ tịch Ngân hàng Thế giới nói.
Báo cáo chính sách có tựa đề “Cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu: Đánh giá rủi ro từ con mắt nghèo đói”, cho rằng cần tập trung tài chính để tạo công ăn việc làm, cung cấp các dịch vụ cơ bản và cơ sở hạ tầng, và các chương trình an sinh xã hội cho người dễ thương tổn. Nhưng có tới ¾ các nước đang phát triển không thể huy động nguồn tài chính trong và ngoài nước để giảm thiểu ảnh hưởng của giảm phát. Trong đó, ¼ các nước không có khả năng tiếp cận tới các nhóm dễ thương tổn. Báo cáo đề xuất hỗ trợ tài chính cho các nước này dưới dạng viện trợ không hoàn lại, hoặc cho vay không lãi.
Ông Zoellick gần đây kêu gọi thành lập “Quỹ Rủi Ro” trong đó mỗi nước phát triển dành 0,7% gói kích thích kinh tế cho Quỹ này. Quỹ sẽ dành để hỗ trợ các chương trình an sinh xã hội, đầu tư cơ sở hạ tầng, hỗ trợ các doanh nghiệp vừa và nhỏ và các quỹ tài chính vi mô.